Kiều Giang

XIN TƯỢNG ĐÁ BỘC BẠCH DÙM TA





Rồi có một ngày tượng đá bộc bạch dùm ta
nỗi cô liêu không sắc màu, không hình hài không âm thanh
cứ mãi theo ta trong cuộc hành trình tìm đất hứa,

Ta xin được thật thà tan loãng vào em
cho thõa con tim khát thèm bất tận
Tiếng sóng từ lòng ta vẫn cứ gào lên thăm thẳm
đợi chờ một ngày trở về trong vực thẳm nguyên ngôn

Ta đã yêu em như loài chim yêu bầu trời
muốn vượt qua núi cao ngăn cách giữa lửa hồng và băng giá
mong một ngày kia rớt lại câu kinh cảm tạ ơn người

Giữa cuộc nhân sinh gầy guộc trêu  ngươi
thương vầng trán em một đời che ta bóng mát
trên môi em ta ngợi ca bao điều rất thật
em đã nói cùng ta về thế gian này.

Và lỡ một ngày
em khép cửa trái tim
trái đất sẽ chìm vào mùa đông mãi mãi
vần thơ ta trở thành hoang dại
 trên phím thời gian ta ngồi đợi muôn trùng

Ta chỉ biết lấy bầu trời làm tặng phẩm cho em
và đành phải đưa tay sờ lên dấu chân năm tháng
thương đời ta lại rơi vào mịt mù vô tận
để đợi chờ cuộc tình tiền sử sơ nguyên?
     KG 8/5/2013

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 11 tháng 11 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "XIN TƯỢNG ĐÁ BỘC BẠCH DÙM TA"